Chợ Trời nổi tiếng đến độ hầu hết các diễn đàn về ôtô tại Việt Nam đều dùng địa danh mang tính tượng trưng này để nói về nơi mua bán, trao đổi ôtô. Tuy nhiên, ở ngoài đời, không ít dân chơi “xế hộp” Hà thành bước vào đây đã phải “kêu trời” khi bước ra!
Đừng tìm hàng 1 giá ở chợ Trời!
Hoàng Phong, ông chủ một công ty địa ốc tại Hà Thành sáng thức dậy thấy chiếc gương chiếu hậu trên con Honda Civic cáu cạnh không cánh mà bay. Anh thở dài. Đây không phải là chuyện lạ. Thỉnh thoảng đi đường anh vẫn thấy nhiều xe bị tháo trộm gương chiếu hậu.
Phong quyết định đánh xe ra tìm lại chiếc gương của mình. Bước qua các khu vực hàng điện tử, băng đĩa, thiết bị công nghiệp, là con phố bán phụ tùng ô tô. Nghe về chợ Trời đã nhiều nhưng anh cũng không tưởng tượng được chợ Trời lại bán nhiều phụ tùng xe đến như vậy. Thượng vàng, hạ cám đều có. Hàng hóa từ mới đến cũ, từ trị giá vài trăm ngàn tới vài chục triệu. Không khó để hỏi một đôi gương Honda Civic. Bà chủ quát “6 triệu 1 cái! Hàng này mới, chưa có nhiều đâu!”. Cái gương chiếu hậu chả đáng gì… so với cái xe. Nhưng không có không được. Anh đành móc túi 12 triệu đồng để rinh đôi gương chiếu hậu về.
Mừng chưa đầy một tuần anh lại mất tiếp. Ngán ngẩm song anh vẫn phải lóc cóc ra chợ Trời. Lần này anh đi tìm 3 cửa hàng và mua được với giá 4,5 triệu. Quá tam ba bận, anh lại mất tiếp lần nữa. Một lần nữa, anh thấy ngán ngẩm: “Đúng 4 triệu, bán thì lấy!”. Ấy thế mà ông chủ quán gật đầu cái “rụp” làm anh trố mắt ngạc nhiên. Đơn giản là người bán luôn có lãi, chỉ có điều nhiều hay ít! Anh Phong cắn răng chịu mua chênh nhau lần đầu với lần sau vài triệu đồng chỉ vì nghe nói thách. Cái sự nói thách gắn với chợ Trời bằng cách ví von trên 9 tầng mây quả không sai.
Bắt “thóp” để “bóp” khách hàng
Chợ Trời nổi tiếng một phần là vì… tai tiếng. Ấy là bởi hầu như ai bị mất cắp phụ tùng xe đều có thể tìm thấy tại chợ Trời. Tại đây, các chủ cửa hàng lập ra một nguyên tắc bất thành văn trong giá cả. Họ đặt ra một giá “sàn” cho đa số sản phẩm. Còn giá “trần” thì mạnh ai nấy phát. Ai bán được cao thì người ấy hưởng. Nếu cửa hàng không sẵn hàng, khách chỉ cần nhờ hỏi hộ, sẽ biết cả khu phố có hay không. Đặc biệt, phụ tùng ôtô tại đây treo bán lủng lẳng cứ như phụ tùng xe máy. Từ vòng bi, củ đề, đèn, gương, la-zăng đến các lại “đồ chơi” xe hơi… thôi thì không thiếu gì! Những thứ đơn giản, dễ kiếm như chiếc đèn xi-nhan sườn xe từ vài trăm ngàn cho tới bạc triệu, bộ củ gương của dòng xe ôtô đời mới dao động từ 5 triệu cho tới hơn chục triệu đồng.
Một chủ cửa hàng tại chợ Trời cho biết, những phụ tùng dễ tìm thấy ở chợ Trời nhất là la-zăng, gương, logo, chữ. Dù lãi không cao nhưng đó là “con bò sữa” của dân buôn. Vì nhu cầu của khách về các mặt hàng này rất cao. Gần như ngày nào mặt hàng này cũng có khách mua. Giá cả tùy vào loại xe, tùy loại hàng. Còn nguyên nhân sâu xa theo các thượng khách của “xế hộp” đúc kết, đó là vì những món đồ đó dễ bị lấy cắp nhất. Không để ý là mất. Thậm chí vừa đỗ xe vào đường uống cốc cà phê có 30 phút thôi cũng đã “mất toi” đôi gương.
Biết là đắt nhưng khách hàng vẫn phải tìm ra chợ Trời. Nhất là những khách hàng chơi xe “độc”, xe nhập khẩu nguyên chiếc. Dù có tiền cũng khó mua phụ tùng. Mua hàng tại công ty thì phải đợi lâu, thủ tục phức tạp. Trong khi đó không thể để xe nằm chờ trong Garage. Nắm được “thóp” khách hàng các chủ cửa hàng thường phát giá rất cao. Khách trả cứ trả, chỉ đến khi quay lưng bước ra khỏi cửa hàng nghe tiếng gọi giật lại mới xác định được đó là cái giá “vừa phải”. Còn khách nào “non” trong việc trả giá thì cứ việc cắn răng móc túi trả tiền cho sự sơ suất của mình. Chợ Trời vẫn là chỗ “cứu cánh” cho cánh chơi xe theo cách đó. Bỏ tiền ra mua chính món đồ mình sở hữu từ tay người khác với giá cắt cổ.
Trả giá là một nghệ thuật
Mạnh “lắc”, một tay chuyên săn hàng trong chợ Trời nhận định: “Đừng nghĩ đến chuyện rẻ hay đắt khi bước vào chợ Trời. Quan trọng là có thể tìm được gì trong đó. Nếu có xe ôtô vài tỷ đồng thì ít khi người ta nghĩ hơn kém vài trăm ngàn”. Quả có vậy, Mạnh “lắc” đã kinh qua cái thời buôn phụ tùng như kiếm vài trăm, bây giờ Mạnh chỉ môi giới nhập máy, gầm và những linh kiện chính hãng. Nếu cần hàng gì, chỉ cần thỏa thuận giá cả rồi “alô” là xong. Về giá cả, Mạnh “lắc” khẳng định: Không rẻ hơn giá chính hãng!
Thực ra, chợ Trời vẫn có nhiều “món hời” cho dân chơi xe. “Có tiền ra chợ Trời sẽ mua được đồ xịn. Cũng chừng ấy tiền mua chỗ khác chưa chắc có hàng xịn. Bởi nhiều công ty bây giờ hay tráo hàng, khó biết đâu là hàng chính hãng, đâu là hàng “dỏm”, một chủ cửa hàng nói. Hơn nữa, tại chợ Trời, cơ hội mua hàng giá rẻ vẫn không thiếu. Bởi về bản chất, chợ Trời vẫn là chợ đồ cũ. Với những món phụ tùng phổ biến, dễ mua tại chính hãng cũng như các con phố khác, chợ Trời cũng phải cạnh tranh bằng giá rẻ. Ví dụ bộ phận la-zăng, đèn, logo… nếu biết cách trả giá sẽ mua được rẻ hơn giá chính hãng nhiều. “Phải có nghệ thuật trả giá mới mua được hàng vừa xịn, giá vừa rẻ ở đây”, Mạnh “lắc” kết luận.
Chính một người bán hàng tại chợ Trời cũng thừa nhận: “Không phải chúng tôi lúc nào cũng muốn nói thách. Cái tiếng thành quen. Khách đã đến mua là trả giá. Vì thế, cứ phải “hét” để người ta còn có cái mà thể hiện nghệ thuật mua hàng”.
Chợ Trời (Hà Nội):
Chợ nằm trên địa bàn phường Phố Huế, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội. Chợ bao gồm phố Thịnh Yên và một phần các phố: Đồng Nhân, Trần Cao Vân, Chùa Vua và các ngõ hình thành nên.
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia viết: “Chợ Giời hay chợ Trời là tên gọi dân dã của chợ Hoà Bình, Hà Nội. Theo một số tài liệu thì chợ Trời được hình thành vào khoảng những năm 54, 55 của thế kỷ trước. Đó là khi một số người di tản vào miền Nam cần phải bán tài sản đã sử dụng của gia đình. Cũng theo một số người dân sống lâu năm ở đây, tên gọi chợ Trời đã có từ thời bao cấp (1975 - 1986). Khi muốn mua hàng hoá “tem phiếu”, người ta vào cửa hàng mậu dịch quốc doanh, còn hàng ngoài luồng, phe phẩy, thậm chí hàng ăn cắp, thì ra vỉa hè, ra chỗ chợ không cần mái, tức là chợ... Trời”.
|
|